Pháp sư Trần ngọc Kiệm
Hàng ngày vẫn có những người Mẹ buổi trưa nào cũng âu yếm nâng niu ôm chiếc gối đặt lên võng, vừa đưa võng vừa ru con ngủ như những ngày Anh còn thơ dại trong vòng tay che chở của Mẹ. Có những người Mẹ chiều nào cũng tất bật chuẩn bị bữa cơm rất sớm, dọn đầy đủ bát đũa cho cả hai Mẹ con, Mẹ lần đi ra ngõ trông ngóng mong đợi con về. Khi trời tối hẳn mẹ biết Anh không về, Mẹ đành lủi thủi buồn bã cất mâm cơm đi, Mẹ ngồi khóc thầm nhớ con...
Xem thêm ...