Tướng đàn bà khắc sát chồng con
o Trán có xoáy ốc
o Trán có ngấn lằn
o Trán cao, mặt hãm.
o Mặt dài, miệng lớn
o Mặt gầy (ốm) nổi gân
o Mặt như ba khuỷu
o Mặt nhọn, eo hẹp
o Mặt như Vân mẫu (trắng)
o Mặt trệ như bùn.
o Mặt mọc một xương gò má
o Xương gò má khởi cao.
o Ấn đường như cây kim treo.
o Xương lông mày lồi ra
o Lông mày thô và mọc nghịch
o Lông mày hơi dựng lên.
o Con ngươi sắc vàng đỏ
o Mắt lớn, con ngươi tròn
o Mắt lộ bốn phía trắng.
o Mắt thành ba góc
o Dưới mắt thịt khô.
o Trong mũi mọc lông
o Đầu mũi cong như góc gò
o Sơn căn thấp hãm
o Sơn căn có nốt ruồi
o Thọ thượng và Niên thượng khởi lên từng đốt.
o Miệng như thổi lửa
o Môi hớt, răng lộ
o Họng kết, răng lớn.
o Tai không vòng lật lại
o Tai mỏng như giấy.
o Màu tóc sém vàng
o Tuổi trẻ rụng tóc.
o Mệnh môn xương cao
o Cổ lộ đốt xương
o Xương thô, tay lớn
o Xương cứng, da gấp.
o Nói như tiếng con trai
o Tiếng lớn như sấm.
o Thịt lạnh như băng
o Tính nóng như lửa
o Thần đục, khí thô
o Đêm ngủ hay kêu.
PHỤ NỮ DÂM ĐÃNG, ĐỘC ÁC theo TƯỚNG PHÁP DIỄN CA
Đàn bà khắc sát chồng con
Mặt dày miệng rộng, trán còn lằn ngang
Xoáy tóc trước trán mấy hàng
Mặt nhọn gân nổi lại càng xấu xa
Mày cao xương mí lộ ra
Lông mày mọc ngược thấy mà gớm ghê
Lại thêm mặt trẹt một dề
Lông mày dựng đứng phu thê xa lìa
Con ngươi vàng bệt đỏ tươi
Tròng trắng, trắng giã là người sát phu
Mũi mọc cụm lông u xù
Miệng chụm như thổi lao tù chồng con
Tai mỏng lật ngược vòng tròn
Tóc nám như cháy vàng son phai màu
Tuổi trẻ tóc rụng sói đầu
Hình phu khắc tử lệ sầu không vơi ?
Đầu lủi trước, bước đi sau
Ngoảnh đầu ngoái cổ làm màu đong đưa
Đầu to sói tựa gáo dừa
Giả sầu giả bịnh đánh lừa phu quân
Đầu lép trán dẹp lưng chừng
Trán rộng mày rậm cũng đừng vội tin
Bao nhiêu tướng đã lộ hình
Là bao nhiêu tánh dâm tình tà gian
Má hồng, mặt đẹp trái soan
Ngoại gian mê đắm lấy vàng cũng cho
Má lép mặt như đất tro
Tỉnh sâu thâm thẩm ai đo cho vừa
Ánh mắt chiếu rực mây mưa
Nhìn ngang liếc dọc đẩy đưa duyên tình
Mắt mọc nút ruồi xinh xinh
Lại như ướt rượt mày xanh mi dài
Đa tình không gởi cho ai
Trong nhà dù có ra ngoài cũng thêm
Môi xanh như rêu bên thềm
Môi trắng bềnh bệch như têm vôi trầu
Răng chuột tai dơi nhọn đầu
Thân dài cổ ngắn, chớ cầu chính chuyên
Thân gầy như liễu gió nghiêng
Ngực cao mông lép lụy phiền vì yêu
Bao nhiêu cũng chưa là nhiều
Sáng mai không đủ thêm chiều không dư
Rún lòi đầu vú cứng khừ
Cũng phường lãng đãng tà tư khôn lường
Đầu vú trắng bệch điểm sương
Núm sát trùng thịt cũng vương lưới tình
Vừa đi vừa nói một mình
Cười như ngựa ré tiết trinh kể gì
Vung văng như rắn cuốn đi
Ăn như chuột gặm, ngủ thì mớ la
Bao nhiêu hình bóng nêu ra
Đều thuộc dâm đãng biết mà làm sao
Sách xưa chép dễ sai nào
“Tướng tùng tâm diệt” nhớ trao sửa mình
Còn câu “Tướng tự tâm sinh…”
Chữ tâm kia mới chứng minh tỏ tường
Tâm minh chính, chí đường đường
Tướng yểu lại được thọ trường khó chi
Mặc dầu sách cổ đã ghi
Vẫn còn tùy diệt vẫn còn tùy sinh
Hư nên do ở tâm mình
Xin nhớ đinh ninh.