Ăn giao thừa trong đêm trừ tịch là một trong những phong tục tập quán ở Trung Quốc. Hàng năm cứ đến tới ngày ba mươi - tháng Chạp thì trong các gia đình, cả nhà đều đoàn tụ trước đèn, trong gian phòng sưởi ấm có bầy rượu cùng các thức ăn ngon và người ta thường không ngủ để chờ đón năm mới.
Tập quán thức qua đêm giao thừa này, tương truyền là nhằm để phòng tránh một loài dã thú cực kì hung ác và dũng mãnh có tên là “niên". Theo truyền thuyết thì ở cái thời rất xa xưa ấy, tổ tiên của người Trung Quốc thường bị loài dã thú này uy hiếp. Loài "niên" này hết sức hung dữ, nó ăn tất cả các loài thú vật khác, nhưng mỗi năm cứ đến tháng Mười Hai "Lạp nguyệt”, giữa mùa đông, tiết trời ở trên núi hết sức giá lạnh làm cho nó khó tìm
được thứ gì mà ăn, thế là nó xuống núi hoành hành quấy nhiễu, săn bắt người và gia súc, dân chúng hết sức hoảng sợ, đời sống không còn được yên tĩnh nữa.
Mãi về sau con người m phát hiện thấy rằng loài "niên” này rất sợ đèn lửa và tiếng động. Vì thế người ta bắt đầu để những đống lửa, đánh chiêng khua trống và đốt pháo suốt đêm đến sáng để xua đuổi những con "niên” ấy trở về núi rừng hoang dã, làm cho chúng phải chết đói, chết rét ở chỗ băng tuyết. Để kỉ niệm thắng lợi ấy đã hình thành phong tục thức qua đêm giao thừa.
Xưa kia con người rất coi trọng việc thức qua đêm giao thừa, cổ ngữ gọi đêm giao thừa là: "Một đêm nối liền hai năm, năm canh chia thành hai năm” (nhất dạ liên song tuế, ngũ canh phân nhị niên).
Trong lịch sử Trung Quốc, thời Nam Bắc Triều đã có ghi chép về phong tục thức qua đêm giao thừa. Hồi ấy bất luận là nhà quan hay nhà dân, cả gia đình đều ngồi quanh bếp lò suốt đêm không ngủ.
Sang đến đời Đường thì phong tục này càng thêm hưng thịnh, vua Đường Thái Tông Lí Thế Dân và đại thi hào Đỗ Phủ đều có bài thơ nhan đề là Thủ tuế (Đón giao thừa).