Trong xã hội phong kiến Trung Quốc, nhất là dưới hai triều Minh và Thanh, con gái đến sáu, bảy tuổi thì bị người lớn bẻ gập phần trướbàn chân xuống lòng bàn chân, rồi dùng
băng vải bó chặt, làm cho bàn chân biến thành hình vòng cung, sau đó lại còn cố định hai
bàn chân có hình dạng quái dị này, làm cho bàn chân trở nên thật nhỏ. Các bàn chân nhỏ xíu như thế này được gọi là "kim liên” (hoa sen vàng) hay "cung túc” (bàn chân vòng cung).
Việc bó chân làm chó người phụ nữ phải chịu những sự đau khổ ghê gớm. Cho đến ngày nay ở một số miền nông thôn chúng ta vẫn còn có thể thấy một số bà già có hai bàn chân trước kia đã bị bó đi đứng nghiêng nghiêng ngả ngả rất là vất vả.
Tập tục bó chân bắt đầu có từ các phụ nữ trong hoàng cung. Trong thời Ngũ Đại trước
đây hơn một ngàn năm, Lí Hậu Chủ triều Nam Đường có một cung nữ tên là Yểu Nương. Yểu Nương thân hình nhỏ nhắn, múa rất đẹp. Lí Hậu Chủ sai dựng một cái đài cao sáu thước gọi là đài Hoa sen (Kim Liên đài), bầy đầy đồ trang sức quý báu, rồi bảo Yểu Nương dùng nhiều dải vải bó cho chân cong lại thành_hình vầng trăng non để nhẩy múa trên Kim Liên đài. Vì thấy Yểu Nương bó chân có tư thái khiêu vũ rất đẹp cho nên một
số phi tần khác cũng bắt chước dùng vải bó chân. Về sau thói quen này truyền xuống dân gian, hai bàn chân bó lại càng ngày càng nhỏ.
Như vậy chúng ta có thể thấy rằng việc đàn bà bó chân có nguyên nhân chủ yếu là dưới chế độ phong kiến, họ không có một địa vị gì, cho nên chỉ còn có thể dựa vào sắc đẹp và tài nghệ của mình để làm vui lòng đàn ông. Còn phía đàn ông thì cho rằng bó chân là đẹp, vì thế tục bó chân được lưu hành.
Ngoài ra, lễ giáo phong kiến lại còn chủ trương "nam nữ hữu biệt” (đàn ông đàn bà có sự phận cách) và có những biện pháp nghiêm ngặt để ngăn ngừa đàn bà con gái không được tự do đi lại với đàn ông. Nữ giới bị trói buộc khó có thể ra khỏi cửa để đi gặp người khác,
cũng là một nguyên nhân quan trọng làm cho tục đàn bà bó chân được lưu hành trong xã
hội phong kiế BÀNG KIÊN Biettattatchuyentrongthienha
Tại sao trong các cuộc hôn nhân nhà mối được gọi là "Nguyệt lão"? Dưới triều nhà Đường có một chàng thư sinh tên là Vi Cố. Tương truyền hồi chàng còn là thanh niên, có người giới thiệu chàng lấy một cô gái nhà họ Phan làm vợ.
Chàng ở nhà ra đi lúc còn sớm, trên trời vẫn còn có trăng, dưới ánh trăng Vi Cố trông
thấy một cụ già dựa chiếc túi vải ngồi trên thềm một tòa miếu. Cụ già soi dưới ánh trăng và đọc một quyển sổ cầm trong tay, Vi Cố là một thư sinh có học vấn rất cao, thế mà chàng không đọc được một chữ nào trong sách.
Vốn dĩ cụ già này là một vị quan trên trời chuyên cai quản các việc hôn nhân trong thiên hạ, Vi Cố vội vàng hỏi cụ xem việc hôn nhân của mình như thế nào. Cụ già nói: vợ anh năm nay mới lên ba, phải chờ đến mười bảy tuổi mới có thể bước qua cửa nhà anh và làm vợ anh được. Sau đó cụ già lại chỉ cái túi vải và nói rằng trong đó có những sợi dây đỏ. Mỗi cặp vợ chồng ngay từ lúc mới sinh ra đã được cụ dùng sợi dây đỏ buộc liền chân vào với nhau, vì thế bất luận họ là oan gia thù địch, bần tiện phú quý khác nhau hay kẻ trời Nam người đất Bắc, cuối cùng cũng vẫn phải trở thành vợ chồng. Sau khi chỉ cho Vi Cố thấy người vợ tương lai của anh ta, cụ già biến ất.
Vi Cố thấy cô bé sau này trở thành vợ mình được cõng trên lưng một bà già chột mắt, quần áo rách rưới cảm thấy rất là tức giận, vì bản thân anh chàng xuất thân từ một gia đình làm quan, cho nên không muốn lấy một cô gái vừa nghèo lại vừa xấu như thế này. Vi Cố bèn thuê người đi giết cô bé.
Mười bốn năm sau, cuối cùng Vi Cố cũng lấy được vợ. Cô dâu mười bảy tuổi dung mạo xinh đẹp, chỉ có điều giữa hai hàng mi có dán một vật trang sức, Vi Cố rất lấy làm lạ, hỏi gặng mãi mới được biết rằng cô dâu chính là cô bé năm.xưa bị mình thuê người đâm, còn vật trang sức dán giữa hai hàng mi là để che vết sẹo. Cô vốn cũng xuất thân từ gia đình nhà quan, còn bà già chột mắt thì chỉ là người vú già nhà cô. Đến lúc này Vi Cố mới tin lời ông lão dưới trăng.
Về sau ông lão dưới trăng được người ta gọi tắt là "Nguyệt lão” và danh từ này được dùng để chỉ vị thần cai quản việc hôn nhân hoặc người làm mối trong các cuộc hôn nhân.