Của ta nó lấy rồi đem phương nào, Mạnh, Trọng cùng ứng 1 hào,
Qúy thì sóng gió êm đềm, Trời quang mây tạnh sóng im bốn bề.
Ta xem cho biết liệu bề tính chơi Mạnh thì người vẫn còn ngồi
Để mình liệu cách che đưa đi đường. Mạnh thì ròng rã mưa trường,
Đoán ra cho rõ kẻo chưa được tường, Mạnh thì mưa gío khác thường,
Cơn mưa, cơn bão hay thời gió mây, Mạnh thì gió cả mây dày,
Quý thì tài đến rất mau, Phương Đông tài vượng ta thâu bội phần.
Độn coi biết ý hành nhân, Rằng đi hay chẳng, ta cần đoán mau,
Độn coi 1 qủe tìm người, Gặp chăng chẳng gặp quyết lời cho minh.
Qúy thì chênh lệch khôn nài, Đôi bên thương lượng chẳng ai chịu nhời
Độn xem mưu sự với người, Nên chăng ta sẽ quyết lời hồ nghi
Mình làm hay phải hàm oan tội tình. Mạnh thì tội vạ bởi mình,
Độn xem sao nóng mặt mình, Đoán coi chi biết sự tình ngày mai
Qúy thì đen bạc với mình, Có trăng nên đã phụ tình với sai
Độn coi ta tiếp người nào, Rằng gìa hay trẻ tài cao hay hèn.
Qúy thì nhớ hận xưa qua, Dở yêu dở ghét thì ta liệu liền.
Qúy thì thần hợp với vong, Khí dư chỉ phát có trong 1 đời
Trọng thì tọa ngự trên tòa, Ngàn năm hương lửa âu ca phụng thờ.
Trọng thì mua chậm bán lâu, Nhà nghề giữ nhịp có đâu lãi nhiều,
Độn coi bạn dở bạn hay, Để biết tính nết ta nay chơi bời,
Qúy thì lề bái kêu cầu, Cơm ăn thuốc uống mới hầu thành công.
Độn coi 1 qủe qua sông, Được chăng chẳng được ta dông sang đò,
Độn coi người trốn gần xa, Được chăng chẳng được đặng ta kiếm liền.
Qúy thì hàng đắt bán mau, Lại may gặp khách ta hầu lo chị