Xem tướng đi
Lúc đi là sự cử động của một thân, hình tích lưu lộ ra Tại đó.
ü Dáng đi của người sang thì khí tlợn với dáng, lực tụ Tại khoảng gót dẫm, cho nên mình chẳng lay động, mà chân chẳng bước loạn vậy (quý vì nghiêm trọng, cho nên chắc bước).
ü Dáng đi của người hèn hay co duỗi (không có lực eo lưng) hay lệch nghiêng, hay dựa né (không có lực gân chân).
ü Dáng đi của người yểu hay mềm yếu (vì khí suy) hay nhẹ nổi (vì khí khinh phù cho nên chết non).
ü Dáng đi của người bôn tẩu danh lợi, chẳng đỗ ngón chân (vì tính mang cấp cho nên không vững bước).
ü Dáng đi của người giảo quyệt hay bước quá đầu (vì hay nghĩ ngợi tính lấy kế giảo độc, vậy nên và đi và cúi, thành ra đầu trước, chân sau).
ü Dáng đi của người cương quả hay đĩnh đạc bạo bước (dầu chết không sợ, thấy việc dám làm).
ü Dáng đi của người buôn bán thường mình nặng mà chân nhanh (vì lúc nào cũng mưu đồ đường lợi).
ü Dáng đi của Phong quân (người có Sắc phong của vua) thường mình nặng mà chân chắc (vì lưng dày, Mông tròn là tướng có phúc).
ü Người ngôi quan nhỏ đi ắt lắc Tay, xem cánh Tay, bắp chân ra bộ khó nhọc (vì nóng về phượng thừa quan trên).
ü Người ngôi quan lớn đi ắt mình trang trọng, khí tàng Tại ngực và lưng (vì có oai và tự nhiên).